Hôm nay, tôi vừa nhận được tin nhắn mời họp lớp. Bọn lớp cấp ba tổ chức họp mặt mười lăm năm ra trường. Rất lâu rồi, tôi chưa tham gia họp lớp, nên háo hức lắm. Nhân lúc ăn trưa ở căng tin, tôi kể với các đồng nghiệp cùng phòng về vụ họp lớp.
Lập tức, các anh chị cùng phòng đều phản đối. Họ bảo: "Đừng có dại đi họp lớp, em nhé!" Tôi ngơ ngác không hiểu. Một chị giải thích: "Em chưa có con, thì đi họp lớp làm gì? Hôm trước, chị đi họp lớp, mọi người dành nửa thời gian ra để nói về con đấy. Đứa thì khoe con thông minh, đứa thì khoe con xinh đẹp, đứa thì khoe đẻ con to nuôi con khoẻ... Rồi họ cãi nhau, thi xem con ai hơn con ai. Có đứa khoe đẻ con bốn cân, lập tức có đứa khác bảo, hồi trước tao sinh con năm cân cơ. Cuối cùng, đứa sinh con to nhất là mười cân rưỡi mới ghê chứ! Chưa xong, có một đứa bảo con nó biết nói lúc mười tháng tuổi, thế là cả bọn lại tranh nhau kể. Kết luận, đứa vô địch là có con bắt đầu nói khi mới đẻ một tuần... Đau đầu lắm! Cả buổi, chị chả biết nói gì, vì chị thấy hai đứa con nhà mình từ bé đến nay đều bình thường".
Tôi hỏi lại: "Thế họp lớp chỉ nói chuyện con thôi à?" Một chị khác trả lời: "Ngoài chuyện con ra, còn chuyện vợ chồng nữa. Em chưa có gia đình, thì cũng đừng nên đi. Năm ngoái, chị đi họp lớp, thời lượng dành cho chuyện vợ chồng là chính. Bọn con gái thì khoe chồng đẹp trai, giàu có, chăm sóc gia đình... Bọn con trai thì khoe vợ xinh đẹp, đảm đang, chiều chồng... Chị thấy ai cũng vô cùng mãn nguyện. Thế mà, đến năm nay, một nửa số chúng nó đều đã ly dị hoặc ly thân. Hoá ra, bọn nó toàn bốc phét. Con gà ganh nhau tiếng gáy thôi. Từ đấy trở đi, chị không đi họp lớp nữa."
Tôi hỏi: "Ơ, thế người ta đến chỗ họp lớp để khoe khoang à?" Một anh hơn tôi mấy tuổi giảng giải: "Chứ còn gì nữa! Em chưa có nhà, chưa có xe, thì đừng có đi họp lớp. Thậm chí, về bằng cấp, chí ít em cũng phải đang học thạc sỹ, thì hãy nên đi. Đứa nào mà chả khoe học bằng nọ, lớp kia. Có thằng cùng lớp anh còn bảo, nó biết mười lăm ngoại ngữ cơ đấy, mà thằng này tiếng Việt ngọng líu ngọng lô. Họp lớp có ai kiểm chứng được đâu".
Một anh lớn tuổi thêm vào: "Mười mấy năm trước, anh tham gia họp lớp vỡ lòng. Năm đó, lớp anh đến đông đủ lắm. Ăn liên hoan chung cả lớp xong, bọn con trai còn kéo nhau ra ven hồ uống bia. Trong lớp, có hai thằng ghét nhau từ xưa, vì cùng yêu một con ngồi bàn đầu. Rượu vào lời ra, chỉ cãi nhau mỗi chuyện là thằng nào tỏ tình với con kia trước thôi, mà hai đứa đánh nhau. Một thằng cầm nguyên vỏ chai bia đập vào đầu thằng kia, máu me be bét, phải đưa đi cấp cứu. Hai thằng thề độc, không bao giờ nhìn mặt nhau, có thằng nọ thì không có thằng kia. Thế là, cả hai không bao giờ đi họp lớp nữa. Anh nghĩ em không đi họp lớp thì hơn!"
Bác trưởng phòng, ngồi cùng mâm với chúng tôi, dặn: "Các anh chị ấy nói phải lắm! Cháu đừng đi họp lớp. Lúc còn đi học, nếu đã hợp nhau, thì thân thiết đến tận bây giờ, năm nào chả gặp nhau ít nhất vài lần. Cần gì phải họp lớp. Họp lớp chẳng có chuyện gì nói, chỉ khoe nọ khoe kia, dễ nảy sinh mâu thuẫn lắm! Cãi nhau, đánh nhau là bình thường. Bác sắp về hưu, mới làm đến chức trưởng phòng, nên chẳng dám đi họp lớp bao giờ. Bọn lớp bác toàn làm to. Đứa thì quan chức, đứa thì chủ tịch công ty, chí ít cũng là tổng giám đốc. Có thằng cùng lớp bác, nhà bán xôi, trước khi họp lớp, nó đi đăng ký kinh doanh thành lập công ty Xôi và tự phong mình là chủ tịch kiêm tổng giám đốc hẳn hoi. Nó in cạc vi dít phát hết cho cả lớp, rồi còn "post" lên facebook nữa."
Tôi móc điện thoại ra, nhắn cho thằng lớp trưởng: "Tớ bận rồi, hẹn các bạn lần sau!"
HN, 21/11/2024
N.K.H.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét